Người Trung Hoa nói một bức vẽ giá trị hơn một vạn tiếng nói.Tôi xin lấy thực tế chứng mình điều đó.Mà tiền giắt lưng thì ít, tiêu gần cạn rồi.Bây giờ tôi nhắm mắt lại mà còn thấy và nghe được chiếc toa xe ấy chạy.Muốn biết ưu tư làm hại ta ra sao, tôi không cần tra cứu trong thư viện hoặc tìm hỏi y sĩ.Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng.Bệnh thứ hai này có thể giết bạn được.Tôi bỏ tuốt cả, nghỉ ngơi rồi thì yên chí đợi chết, tôi ngủ được.Nếu tôi đã không suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định thì có lẽ tôi đã cuồng loạn vì lo sợ cả buổi chiều chúa nhật, mất ngủ đêm đó, và sáng thứ hai, xuống hãng, mặt mũi bơ phờ, hoảng sợ.Thì ra đã quên tắt máy thâu thanh ở bếp.