Nhắm mắt lại, rồi hít thở sâu chừng vài lần.chỉ khi nào âm thanh xuất hiện, thì sự yên lặng mới hiện hữu.Nếu thấy khó trực tiếp tiến vào cái Bây giờ, bạn hãy quan sát khuynh hướng muốn đào thoát khỏi cái Bây giờ quen thường của tâm trí bạn.Bạn hãy hiện trú trong khoảnh khắc hiện tại.Khi tương lai đến, nó sẽ đến như cái Bây giờ.Cái quầng đau khổ của họ muốn được phản hồi chứ không muốn được thấu hiểu.Bạn sẽ trở nên mong manh”.Trong trạng thái đó, bạn cảm thấy sự hiện diện của chính mình một cách mãnh liệt và với sự hân hoan đến nỗi mọi suy nghĩ, mọi cảm xúc, cả thể xác của bạn, cũng như toàn bộ thế giới bên ngoài trở nên khá vô nghĩa khi so với nó.Vô số hành giả vì vậy đã bị ngăn ngại không đạt được sự hiện thực tâm linh để tiến đến giác ngộ.Tại sao tâm trí quen thói chối bỏ hoặc phản kháng cái Bây giờ? Bởi vì tâm trí không sao vận hành và giữ vững quyền chi phối nếu nó không có thời gian, vốn là quá khứ và tương lai, cho nên nó nhận định cái Bây giờ phi thời gian là mối đe dọa.