Nếu đồng nhất bản thân với "vai diễn" và để cho hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào nó thì khi chuyển sang "vở kịch" khác, chúng ta sẽ cảm thấy căng thẳng và sợ hãi.Quan tâm là chăm lo, nhưng để giúp được người khác, chúng ta cần phải sáng suốt và không lo sợ.Bình yên là sự hài hòa và quân bình.Luôn ý thức bạn là một "diễn viên".Người ta thường nói niềm tin có thể dời được cả núi non.Và nếu bạn luôn nghĩ giống như đã nghĩ, bạn cũng sẽ luôn làm những gì đã từng làm.Enrique Simo, một nhà văn Tây Ban Nha đã viết: "Chúng ta sẽ trở thành những gì mà chúng ta nghĩ một cách sâu sắc".Và điều đó khiến chúng ta tạo ra những cảm xúc tiêu cực.Tôi thở sâu và khi thở ra, tôi xua tan mọi lo lắng hay căng thẳng.Suy nghĩ về quá khứ hay những điều vượt ngoài tầm kiểm soát của bản thân như: "Tại sao lại thế?", "Giá như".