Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngNước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại.Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai.Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.Bạn có hai giọng chính.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Khán giả sôi động phết.