Đây là bí quyết: Kết thúc ảo tưởng về thời gian.Hãy trở thành thuật sĩ luyện kim.Ngược lại, nếu tâm trí bạn lưu trú ở đó rồi trách móc bản thân, ăn năn hối tiếc, hay cảm thấy tội lỗi, vậy là bạn đang biến sai lầm ấy thành “tôi” và “của tôi”: Bạn biến nó thành một bộ phận thuộc nhận thức về cái tôi của bạn, và nó đã trở thành thời gian tâm lý, vốn luôn luôn gắn liền với cảm nhận về cái tôi giả tạo của bạn.Chỉ cảm nhận trơn thôi.Nó là khía cạnh cốt yếu của mọi cánh cổng khác, kể cả cơ thể nội tại.Tâm trí không biết tha thứ.Nếu xem nó là một thực thể vô hình đúng nghĩa, thì bạn đã tiến đến khá gần sự thật.Cắt đứt tình cảm không phải là vâng phục.Bạn đánh mất cái Bây giờ, rồi bạn quay trở lại với nó, hết lần này đến lần khác.Nói “quên đi” tức là nói bạn không còn có thể cảm nhận được cái nhất thể này như là thực tại hiển nhiên nữa.
