Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.Cứ ngỡ mình yêu mình.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Con mèo quanh quẩn bên nách.Này, lấy cho chú bao thuốc.Sợ không trả được? Không phải.Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu.