Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở.Đó là một niềm an ủi.Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều.Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi.Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.