Và đợi bạn có thể là một vài cái tát.Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng.Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi.Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần.Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.Tôi bảo than cũng là nhập ngoại.Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ.Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng.
