Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác.Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.Bây giờ, hãy trở lại là bạn.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng.Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy.