Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác.Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn.Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.Mọi thứ đều không mới.Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.
