Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Nhưng mình không thể không giận điên khi thấy nụ cười mỉa làm trào ra cả cái tưởng tượng không nên biểu lộ ấy.Con sông trước mặt thật xanh và êm.Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà.Tôi chả thấy thú vị gì cả.Nhưng họ sống không bình thường.Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường.Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó.Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.
