Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ.Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn.Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.Một số người trong số họ cũng biết.Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn.Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.Một ngày thả ra nắng mặt trời.