Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại.Bởi cô ta làm giáo viên.Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ.Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát.Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn.Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.