"Vì hàng hóa cứ chiều mới tới ga chúng tôi, cho nên sự khuân hàng lên xe có điều trở ngại: công việc nhiều quá, phải bắt người làm công làm thêm giờ, xe cam nhông phải trễ, gởi đồ cũng trễ.Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông.Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ.- Chắc nó thích nuôi một con chó nhỏ? - Nói chi nữa, chắc nó mê đi.Ông sai một mật sứ đi hội nghị với các nhà cầm đầu châu u.Tôi không hề nói tới bánh của tôi.Rõ ràng tôi thấy ông ta chưa hề được người mướn nhà nào nói với ông bằng cái giọng đó.Đây là phương pháp của ông: khi có một ghế quan trọng nào trống, ông mời hết các nhà thủ lãnh lại hỏi, theo ý nên tiến cử ai.Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.Buổi tối, vẫn điệu đó.
