Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được.Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Cớ gì mà không dám nói.Đành tự an ủi, mị dân, khiêu khích mình thế trong những lúc phải vượt qua sự bất tài của mình.Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng.
