Bỏ duyên cũ mà say duyên mới thì lên ngựa sắt đi gặp gỡ, bàn tâm sự hết ngày đến đ êm.Người ấy có chức vị cao nhưng quyền làm đ àn ông, làm lớn trong gia đình họ giao cho bà.Vì đó họ không thích người lớn hay chỉ điều khôn lẽ dại cho họ.Thầy nói rủi văng nước miếng họ cười ầm lên.Họ không như một số bạn gái đi hờn mát, giận chuyện chân tóc kẻ tơ.Cái khó nầy hiểu là chiến đấu mà người ta chỉ đáng ca khúc khải hoàn khi đã anh dũng chiến đấu để chiến thắng thôi.Cái lợi bằng một cái dĩa bỗng đến, ai không chụp họ cho là bất tài vô đức.Có thể nói một phần nào tình phụ tử được lồng kiến qua tình vợ chồng.Họ có lý vì chính Horace đã nói về Virgile, bạn của ông: Là phân nữa của tâm hồn tôi: Dimidium animae meae.Hy vọng nó sẽ có một tiếng vang hoặc làm bạn phấn khởi hoặc cảnh tỉnh bạn.
