Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.Cháu thấy bác tội lắm.Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ.Họ không hiểu biết nhiều về phương pháp giải tỏa.Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Cái đó làm bạn tỉnh ra.Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm.Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.
