Vào một ngày kia, người chủ nô lệ, vốn từ lâu đã trở thành người bạn thân thiết của con, đến gặp con và nói rằng:Khi hiểu ra sự việc, tôi đã thật sự hối tiếc và thấy rõ tác hại của tính ù lì trong bản thân mình.- Vậy thì bây giờ cậu hãy chứng minh điều đó đi.Aggar đành phải đi vay.Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc.Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay.- Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả.– Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi.- Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.
