Mặc dù người may mắn thấy việc nói chuyện với mình không biết là dễ dàng, nhưng hầu hết người cho thế là khó khăn.người khác lại mô tả trực giác như một hình thức sáng tạo.Tôi ra cửa hàng bách hóa địa phương, mua vài cỗ bài mới và quay về phòng khách sạn.Những loại ấn tượng trực giác kiểu như vậy thường sai khiến chúng ta sẽ nói chuyện với người đó trong bao lâu, ta có muốn gặp họ nữa hay không, ta có thể tin cậy họ, và ta có muốn hợp tác làm ăn với họ chăng.Nhưng đó chưa phải là toàn bộ bức tranh.Hồi tưởng lại những chuyện đã qua, tôi biết mình không bị tách khỏi nhà nghiên cứu bệnh học, va chắc hẳn tôi sẽ rất khổ sở nếu tôi đi theo con đường sự nghiệp đó.hai tuần sau tôi đăng ký mô cuộc hẹn khác với luật sư.Không hề nhận biết, các giáo viên khuyến khích, khích lệ và khen ngợi những học sinh này nhiều hơn, và hỏi chúng nhiều câu hỏi trong lớp hơn.bạn hít thở mùi không khí trong lành của vùng thôn quê.Không nghi ngờ gì, những công trình nghiên cứu ấy đã mang lại cho chúng ta sự hiểu biết lớn lao về loài người.
