Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất.Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.Không cất đấy, làm gì được nhau.
