Khi đó, bạn sẽ cảm thấy có tự do ở trong lòng, dù những điều bạn mong ước sẽ xảy ra hay không.Họ đã “biết chết trước khi thực sự đối diện với cái chết” và đã tìm ra được niềm an bình sâu lắng ở bên trong; đó là nhận thức về một cái gì bất tử ở trong họ.Nhưng đó không phải là nỗi bất hạnh và cũng không phải là vấn đề gì của riêng bạn.Mỗi tế bào đều đang sống trong hiện hữu, trong trạng thái bạn không cần phải suy tư.Nói một cách khác: Những gì xảy ra, hay không xảy ra, không còn quan trọng đối với bạn.Không mối quan hệ nào có thể lớn mạnh mà không có cảm nhận rộng thoáng của không gian khi có sự hiện diện của sự yên tĩnh.Khi bạn chú tâm đến những khoảng trống đó, nhận thức về một cái gì đó, lúc ấy chỉ còn là nhận thức thuần khiết.Nhưng đối với bạn thì đó thực là một sự giải thoát (24).Chỉ có ý tưởng của bạn mới thực sự làm cho bạn mất vui.Bạn thích chống đối một tình huống nào đó và sự bực tức này làm cho tình huống ấy trở thành một vấn đề riêng tư của bạn, điều này làm nảy sinh một cái Tôi phản kháng.