Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm.Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta.nhưng tôi khuyên bạn, lúc đầu, có thể cứ hai đêm một lần, bỏ ra giờ rưỡi vào một công việc quan trọng là luyện trí.Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được.Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.
