Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Vật gì cũng xét với tinh thần đó thì đâu đâu ta cũng thấy cái đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?".Bạn sẽ thấy kết quả.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.
