Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Chỉ thay đổi một chút thôi, dù là thay đổi cho đời ta sung sướng hơn, ta cũng thấy khó chịu, bất tiện.Lúc đó bạn có thể đọc báo được.Cũng chẳng cần sách.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.