Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá.Tiền thuê nhà lại tăng nữa.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Tôi đã dẫn dụ cho bạn nhận thấy rằng luôn luôn có một nỗi bất mãn ám ảnh bạn, nỗi bất mãn ấy về cách thu xếp đời sống hàng ngày của bạn mà nguyên nhân chính của nó là bạn không làm xong những việc dự tính mỗi ngày, những việc ấy, bạn vẫn hy vọng làm được khi nào có "nhiều thì giờ hơn".Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay.
