Và đây là đoạn kết của câu chuyện.Ai nấy đang vui, bỗng buồn bã, lẳng lặng gật đầu.Điều đó cũng không lạ.Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo.Để kết luận, tôi muốn chép lại câu của bác sĩ Alexis Carrel mà bạn đã đọc ở đầu chương: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".Ông là người đầu tiên và độc nhất tỏ lòng thương hại cái kẻ ở trong bếp nóng như thiêu.Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim!Vì thế tôi ngại không muốn gặp mặt anh em, nhưng lạ lùng thay, họ chẳng những không phiền hà gì tôi hết, lại còn như mắc một thứ bệnh lạc quan bất trị nữa, vẫn tiếp tục xuất vốn cho tôi.Mà chúng tôi bị tấn công ở dưới sâu chỉ già nửa con số sau một chút.William James, nhà tâm lý thực hành uyên thâm nhất thế giới, đã nhận thấy rằng: "Hành động có vẻ như theo sau tư tưởng, nhưng sự thực thì cả hai cùng đi với nhau.
