Tôi có làm gì ám muội đâu.Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.Để râu toàn bọn chả ra gì.Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Biết chỉ để biết mà thôi.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.