Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm.Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.