Nếu bạn kiên nhẫn theo được như thế thì chẳng bao lâu bạn sẽ thấy cần bỏ ra bốn, có lẽ năm buổi tối để gắng sức làm cho xong một việc gì, cho đời thật là đáng sống.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy).Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Tới nơi ông thường phải đợi xe.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Từ sở về nhà bạn có cảm tưởng mệt nhọc đó (ý muốn nói ở sở ra, bạn không thấy mệt nhọc gì cả và bạn mệt không phải vì việc làm mà vì tưởng tượng).