Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước.Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng.Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.
