Theo gia phả họ Từ, cụ tổ của Từ Thế Xương quê ở huyện Cần tỉnh Triết Giang, đó là quê hương thứ hai của ông.Một khi sơ suất không có lối thoát thì tốt nhất tự chế giễu mình vụng về sơ suất, xuống giọng làm lành.Trong xã hội không phải chỉ vàng bạc đầy người mới được đánh giá là tốt.Anh không nên nói với họ việc đắc ý sẽ làm cho họ thêm đau khổ.Ông nói: “Các vị, vừa rồi khi nghe hai tiếng Bắc Kinh, tim tôi đập rộn ràng vui sướng.Khi chia tay nhau, cậu Vương nói với cô ý rằng: "Nói chung tôi có ấn tượng tốt về cô nhưng đây mới chỉ là sơ giao, về sau chúng ta sẽ hiểu nhau hơn".Nói tóm lại, chiều quan trăm phần trăm ngầm nắm chuôi quan lớn.Chẳng bao lâu có thư đáp lại, tôi rất vui mừng.Tiếng trống quân Tề dần dần nhỏ đi, sĩ khí cũng dần dần sa sút.Đó là niềm kiêu hãnh của chúng ta.
