Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy.Nhà xuất bản khen nó, là đủ rồi! Có người nhận là nó có tài rồi! Nó sung sướng tới nỗi nó đi lang thang ngoài phố, hai hàng lệ ròng ròng trên má.Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế".Rõ ràng tôi thấy ông ta chưa hề được người mướn nhà nào nói với ông bằng cái giọng đó.Có rất ít những cuộc hôn nhân nhờ may rủi mà được hạnh phúc.Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó.- ồ! Con vật nhỏ này mà làm hại gì ai được? - Dạ, nhưng nó có thể cắn chết những con sóc được! - Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy.Ông lại gần họ, đưa cho mỗi người một điếu xì gà rồi nói: "Xin anh em vui lòng ra ngoài kia hút".Bà đó kỳ dị không? Thưa không! Vô số người cũng như bà.Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay.
