Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.Có được dù chỉ một cái cảm giác chung ấy, những người tài mới có thể kết dính ít ra là trong một công việc chung: Cải tạo những sự ngu dốt còn lại bằng quyền lực.Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm.Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại.Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Chưa nổi, đồng chí ạ.