Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút.Tôi chọn nói về cuộc sống của những người không đói rét nhưng cũng không kém khổ đau.Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt.Bịt tai lại, im lặng, là xong.Bên cạnh sự thương lượng, đây là phép thử cuối cùng trong quãng đời này để bạn hiểu rõ hơn về họ.Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút.Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân.Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường.