Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải.Họ đầu đọc đời họ chỉ vì cái giá tiền một tấm thảm.Sau tôi phải giảng nhiều ngày, ông mới chịu ngưng đóng hộp dâu và đem dâu tươi bán ở chợ San Francisco.Tôi cũng đã khuyên một nhà sản xuất phim ở kinh đô chiếu bóng Hollywood áp dụng phương pháp này.Khi ông còn là một tác giả trẻ tuổi hăng hái, ông lo lắng vì mất ngủ, cho nên ông xin một công việc nặng nhọc tại sở Hoả xa trung ương ở Nữu Ước.Ta chẳng dại gì mà nghe.Chúng tôi bèn thả ba trái thuỷ lôi về phía chiếc tàu hộ tống, nhưng chắc đã có bộ phận nào hư trong máy móc của những thuỷ lôi ấy nên đều không trúng.Tôi thuộc hết những lời chào mời khách hàng, thuộc hết những lời bẻ bai của họ, cả những câu để đáp và thuyết phục họ nữa.835 đứa trẻ chết, còn những lần khác chỏ có 200 hoặc 300 đứa.Nhưng rồi chị xem, cũng chẳng ghê gớm như chị tưởng đâu.
