Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ.Câu đó trong bài Thánh ca:Có một lần, phi cơ anh bị hạ.Tại sao phải đợi tới khi thất vọng? Tại sao không tụng niệm để hoán cải năng lực của ta mỗi ngày? Tại sao cứ đợi tới chủ nhật?Toi quen ông tại Atlanta (tiểu bang Georgie) nơi khách sạn tôi ở.Đừng lo trước về tương lai.Một người đã được cái may đó là ông Saunders, ngụ tại nhà số 939, đại lộ Woodycres Bronx, Nữu Ước kể lại với tôi rằng ông Brandwine, hồi ấy chuyên dạy về sinh học, đã cho ông ta một bài học hữu ích vô cùng.Khi lớn lên tôi đi làm ăn ở xa, mỗi năm gần tới lễ Giáng Sinh tôi luôn luôn gởi về ba má tôi một tấm ngân phiếu và năn nỉ hai người ăn tiêu cho sung sướng một chút.Sướng hơn chúng mình nhiều! Chính chúng ta mới đáng thương!".Không có ai dơ tay cả.