“Được rồi, vậy thì tại sao anh không cho tôi biết làm thế nào anh lại có suy nghĩ như vậy?”Có hai cách thực hiện việc này – cụ thể và tổng quát.Vì anh đã làm việc trong tòa nhà ấy nên sẽ rất tuyệt nếu anh cho chúng tôi xem thẻ ra vào an ninh của anh.Sau đó, ông ta cẩn thận sắp xếp tất cả những vật dụng trên bàn thành một dãy, tạo ra một rào chắn giữa mình và nhân viên, một hành động hoàn toàn vô thức.Mọi chuyện ngoài tầm kiểm soát và anh hành động mà không hề suy nghĩ.Anh sẽ cho tôi biết sự thật nếu anh có thể làm thế, nhưng anh không có gan.Câu hỏi này liên quan đến niềm tin và cần có cả quy trình xử lý nội tâm.” Hay: “Anh thích ăn ở nhà hay ăn tiệm tối nay?”Tất cả mọi người đều cho rằng nếu đó là một tình huống khẩn cấp thì phải có ai đó đã gọi cho cảnh sát rồi.Với những người thuận trái, thì ngược lại: ánh mắt hướng lên và sang bên phải.
