Những ý nghĩ của tôi giờ đây chậm hơn.là tôi nghĩ về những ngôi sao bình an trên bầu trời đêm và tôi nhớ rằng tôi cũng là một ngôi sao bình an.Trên thực tế, hai cấp độ nhận thức này hết sức gần gũi nhau và không ngừng tương tác lẫn nhau.Tôi buông lỏng các cơ trên đôi bàn chân.Tôi nghĩ về đôi bàn chân mình.Đây là những cách nói chúng ta dùng để biện hộ cho mình hay để trì hoãn mọi việc.Mike George, một nhà tập huấn quản trị tại Anh, đã chỉ ra rằng: chúng ta thường có thói quen cố gắng kiểm soát người khác - về thể chất, cảm xúc hay về tinh thần - trong khi đó là điều hoàn toàn không thể.* Tôi được an toàn nếu tôi nhận lấy trách nhiệm về cuộc sống của chính mình.“Buổi đầu bước chân vào lớp chỉ là sự tò mò, nhưng khóa học ngắn này đã khơi dậy trong tôi nhiều tiềm năng.Có thể xem như đó là trò đánh bóng bàn về lời nói và cảm xúc.