Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.Trong đầu óc bạn đầy rẫy những bức tường lửa.Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát.Bảo keo xịt tóc miễn phí.Nhưng thấy cũng hay hay.Cơ bản là không muốn lắm.Này, lấy cho chú bao thuốc.Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết).Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.
