Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.Ê này tôi, cười ít thôi chứ.Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực.Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.Tôi biết ông rất yêu vợ.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc.