Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy.Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Những kẻ bao che, đỡ tội cho chúng cũng không phải là người.Loài người chỉ là một món đồ chơi có thể bị nó vứt đi bất cứ lúc nào.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ.Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu.Phố phường quanh nhà lại bình thường.