Ông ngồi ở khách sạn tới quá nửa đêm, bàn bạc về những kinh nghiệm của ông.Vì số tiền lưng mang được theo quá ít ỏi, ông đành phải tìm việc làm.Ưu tư quá đến nỗi suýt nữa tôi hóa điên.Chúng ta sẽ không làm khác họ được.Ngày hôm nay sẽ rán sống từng ngày một, này nào chỉ biết công việc ngày ấy, chứ không một lúc ôm lo cho cả đời mình.Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người.Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi.Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao.Tôi đem hết thời giờ, nghị lực và hăng hái để làm nghề mới của tôi".Tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta bằng cách theo một chương trình hằng ngày để có thể có những tư tưởng vui vẻ và kiến thiết.
