Bàn tay ông đang chuẩn bị sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid:Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn.Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được.Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó.Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều.Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả.Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người.Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao?May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở.