Ta phải kết luận rằng: Chắc chắn không khi nào ông Edward S.Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng.Sách bán vẫn không được thật chạy.Họ cho rằng không được mài đũng quần ghế một Đại học đường là một điều bất lợi.Ông tiếc đã sinh ra làm người, đến nỗi luôn luôn mặc đồ đen và nhất định nhịn đói trong những lễ sinh nhật của ông.Chương trình của ông là viết mỗi ngày năm trang.Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng.Có 40 Mỹ kim mỗi tuần mà phải lo ăn mặc, củi lửa lại lo trả vốn lời nữa.Bà thiệt là một tai nạn cho chính thân bà và cả gia đình vô phước đó nữa.Một ngày kia, trừ một số sách viết cho các nhà chuyên môn, có lẽ hết thảy các sách phải viết bằng lối văn tựa như phóng sự, mới mong có người đọc, dầu sách học cho người lớn hay trẻ em.
