Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô.Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả.Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công.Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà.Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà?- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
